“Rawdogging boredom” – Khi sự buồn chán là liều thuốc “cai nghiện dopamine” ở gen Z
Trong nỗ lực “cai nghiện dopamine” đến từ các thiết bị công nghệ, gen Z đang tìm đến một thử thách đơn giản nhưng bất ngờ: không làm gì cả trong suốt một ngày. Trào lưu thực hành sự buồn chán với tên gọi “rawdogging boredom” đang lan truyền mạnh mẽ trên TikTok và thu hút hàng nghìn lượt xem. Cùng Techie cập nhật ngay!
Rawfogging boredom là gì?
Từ “rawdog” vốn là tiếng lóng của tiếng Anh, nghĩa gốc khá “nhạy cảm” – chỉ việc làm một việc gì đó “trần trụi”, không có lớp bảo vệ (ví dụ như “không dùng biện pháp an toàn”). Tuy nhiên, Gen Z đã chuyển nghĩa của từ này sang hướng hài hước, ẩn dụ để chỉ việc làm một điều gì đó khó chịu mà không có “bảo hộ” tinh thần hay công cụ hỗ trợ nào.
“Rawdogging boredom” có thể hiểu nôm na là đối mặt với cảm giác chán chường mà không cần bất kỳ thứ gì để làm xao nhãng.

Trào lưu này khởi nguồn từ mùa hè vừa qua, khi nhiều Gen Z quay video “rawdogging” trên máy bay, xem đó là một kiểu “cai nghiện dopamine giữa bầu trời.” Giờ đây, xu hướng đã lan rộng ra mọi khía cạnh của đời sống. Rowan, một influencer về năng suất, đã chia sẻ loạt video ghi lại hành trình anh dành một tiếng mỗi ngày để “rawdogging” nhằm cải thiện khả năng tập trung. Rowan thừa nhận anh bị “mất tập trung nghiêm trọng” do những cú kích thích dopamine liên tục từ điện thoại, cà phê, đồ ngọt và game.
“Điều đó khiến tôi rất khó tập trung vào công việc và những điều thực sự quan trọng. Tôi nhận ra não mình cần được tự do lang thang, không bị kích thích bởi bất cứ thứ gì.” Rowan thừa nhận.
Không làm gì – Tưởng là dễ nhưng lại khó không tưởng
Trong video đầu tiên, Rowan quay cảnh mình ngồi trên ghế, nhắm mắt và ngọ nguậy nhẹ – video được tua nhanh 120 lần. Anh chú thích trên video: “Ngồi yên thôi mà khó hơn tôi tưởng rất nhiều.”
Đến ngày thứ 7, Rowan cho biết mình đã “làm bạn” được với sự buồn chán: “Tôi thấy nó dễ chịu hơn nhiều. Trước đây tôi dùng điện thoại ở khắp nơi – kể cả khi tắm, ăn, hay đi vệ sinh. Giờ thì không còn cảm thấy cần phải mang nó theo nữa.”
Không chỉ vậy, kết quả còn vượt ngoài mong đợi. “Vì tôi không còn cần kích thích liên tục, tôi thấy mình làm việc hiệu quả hơn,” Rowan nói. “Tôi tập trung vào những gì thực sự quan trọng: công việc, các mối quan hệ và khoảnh khắc hiện tại – thay vì kiểm tra điện thoại mỗi hai giây.”

Phản ứng trái chiều: “cai nghiện dopamine” hay chỉ đơn giản là lười?
Nhiều người xem tán dương thử thách “rawdogging boredom”, coi đó là một giải pháp hữu ích và truyền cảm hứng. “Tôi thậm chí còn không chịu nổi khi xem bạn ngồi yên 1 phút” – một người bình luận. Nhưng cũng có những ý kiến hoài nghi, cho rằng đây chỉ là các để né tránh làm việc. Một số khác thì cho rằng “rawdogging boredom” chẳng qua chỉ là một cái tên mới của thiền định – giống như cách gen Z hay “tái phát minh” ra những thứ đã tồn tại.
Vậy còn góc nhìn theo tâm lý học thì sao?
Theo nhà tâm lý học, Tiến sĩ Stacey Rosenfeld, việc học cách đối mặt với sự buồn chán là kỹ năng thiết yếu để trưởng thành.
“Luôn có những khoảnh khắc chúng ta sẽ thấy chán. Nếu không bao giờ để mình rơi vào cảm giác “Không biết nên làm gì bây giờ” làm sao ta học được cách đối phó khi lớn lên?” bà chia sẻ.

Đồng quan điểm, Chuyên gia tâm thần – bác sĩ Carl Marci còn khuyến khích mọi người chủ động tìm đến sự chán nản. Ông quan sát thấy khi con ông buồn chán, “chúng bắt đầu sáng tạo ra trò chơi, tương tác xã hội hoặc giải quyết vấn đề một cách sáng tạo hơn.” Điều này giúp nuôi dưỡng trí tò mò và khả năng tưởng tượng.
Nếu như trẻ em có thể được truy cập các thiết bị công nghệ mọi lúc mọi nơi, chúng sẽ học được rằng “mình không bao giờ cần phải chán nữa.” Trong khi đó, cảm giác buồn chán thực chất là tín hiệu tâm lý thúc đẩy con người tìm kiếm trải nghiệm mới và phát triển bản thân, theo một nghiên cứu từ Đại học Texas A&M. Vì vậy, nếu bạn thấy mình không thể ngồi yên mà không cầm điện thoại, có lẽ đã đến lúc cần cai nghiện dopamine bằng cách thực hành sự buồn chán để bộ não được nghỉ ngơi đúng nghĩa.
>>Xem thêm: Phong trào Luddite thời hiện đại: khi gen Z anti công nghệ
